“…Không có cánh nhưng vẫn thèm bay bổng
Đi trong sân mà nhớ chuyện trên trời
Trút ngàn năm trong một phút chơi vơi
Ngắm phong cảnh giữa hai bề lá cỏ…”
Người xem có cảm giác như bức họa được Hồng Việt Dũng chia làm hai mảng rõ rệt nhưng ẩn chứa tính súc tích và mang tính hình tượng rất cao. Ngày nắng hiện lên trên hai mảng nền xanh của thiên nhiên là bước tối giản hình thể , họa sĩ chủ yếu chú trọng vào phần khí của tác phẩm để truyền đến người xem thông điệp nghệ thuật của mình như nhà phê bình nghệ thuật Phan Cẩm Thượng đã từng nhận xét: “Hồng Việt Dũng chú ý đến tính toàn thể giản đơn của một phong cảnh, biểu hiện không khí và hơi nước làm tan hòa mọi hình thể trong cảnh vật ấy. Lối vẽ của ông không biến đổi nhiều, nhưng càng ngày càng được đẩy sâu”.