Page 5 - A Dual Reality
P. 5
Hội Họa Hiện tHực pHê pHán của
nguyễn trọng MinH
Hội Họa Hiện tHực Xã Hội cHủ ngHĩa gần
nHư đã trở tHànH lịcH sử;
Hội Họa đương đại đáng Xem tHì pHần
lớn là nHững sự bịa đặt Hoàn Hảo bên
cạnH một tHiểu số đối đầu với các vấn đề
của Hiện tHực Xã Hội.
Ngược dòng lịch sử, ngay từ những thập niên đầu của thế kỷ 20, khi hội họa hiện đại
đang say mê với trữ tình của tre làng và yêu kiều khuê các thì văn học đã đạt được
những thành tựu mới mẻ với mảng hiện thực phê phán trước khi phải nhường tấm
thảm đỏ cho chân lý hiện thực xã hội chủ nghĩa được xem là con đường duy nhất
đến với tượng đài nghệ thuật. Chỉ từ giai đoạn Đổi mới, hội họa mới xuất hiện những
tác phẩm có phẩm chất của phong cách hiện thực phê phán nhưng phần nhiều vẫn
bị chi phối bởi ngôn ngữ cường điệu Pop art thời thượng, hoặc gán ghép xa xôi ý vị
siêu thực, hoặc ít nhiều lên gân với vĩ mô chính trị vốn không phải bản chất tư duy của
phần đa nghệ sĩ Việt. Hiếm những nghệ sĩ chân thành, càng hiếm những nghệ sĩ đi
trên con đường hiện thực phê phán như mặc nhiên của chí khí.
Họa sĩ trẻ Nguyễn Trọng Minh tiếp bước một quá vãng văn học hiện thực phê phán
chủ nghĩa từng rất thành công khi đối đầu với một xã hội rối ren cũ mới. Như một vòng
xoay quy luật, xã hội đương đại bày ra quá nhiều vấn đề cho sự công kích. Chỉ còn lại
chủ đề, hình thức nào để đảm bảo cho yêu cầu tối thượng của sáng tạo nghệ thuật.